“Mẹ xin lỗi nhé con ơi!/Số mẹ bất hạnh phải rời xa con.” – Những câu thơ đầu trong bức thư gửi con của bà mẹ đơn thân qua đời vì ung thư khiến nhiều người xúc động.
Cái chết là dấu chấm hết mọi khổ đau một đời người, nhưng cũng đồng thời là điểm khởi đầu chuỗi ngày đen tối của người còn sống. Người chết là hết, ai cũng nói vậy nhưng người ở lại sẽ ôm hoài niệm cả đời, nhất là khi người ra đi là người thân, người ruột thịt duy nhất.
Mới đây, câu chuyện buồn về cuộc đời người phụ nữ làm mẹ đơn thân ra đi vì căn bệnh ung thư quái ác, để lại đứa con nhỏ lên 10 và mong ước được nhìn thấy con lớn hàng ngày dang dở được Nickname Phuong Tran chia sẻ trong hội nhóm những bà mẹ bỉm sữa đã khiến nhiều người xúc động.
“Hôm nay chôn chị họ em vừa mất, các mẹ ạ. Chị là một người mẹ đơn thân hết lòng vì con, trước khi ra đi chị mình cũng viết đôi lời cho đứa con duy nhất. Các mẹ đọc thử xem. Căn bệnh ung thư đã cướp mất chị em đi, khi con đường công danh rộng mở. Đứa con cầm gậy viết xuống cát từ mẹ mà khiến ai cũng khóc, mà nhìn sang anh chồng cũ thì em khinh, dù bỏ nhau thì cũng phải đội khăn tang cho vợ cũ chứ, lúc chết thì cái thù hằn cũng phải mất đi.”, em họ người mẹ xấu số nói.
Bài viết được đăng tải trước đó khiến nhiều người xúc động.
Bức thư ghi lời bài thơ chị sáng tác trước lúc đi xa.
Kèm với những lời chia sẻ trên, chị Phuong Tran cũng đăng tải ảnh chụp lại bức thư ghi lời bài thơ mà người mẹ bị ung thư viết cho con trước lúc “đi xa”:
“DẶN CON
Mẹ xin lỗi nhé con ơi!
Số mẹ bất hạnh phải rời xa con.
Thương con hy vọng mỏi mòn
Được sống khỏe mạnh nuôi con trưởng thành.
Ngờ đâu lá phải lìa cành.
Vận số trời định mẹ phải xa.
Con ngoan ở với ông bà, chăm ngoan học giỏi người ta không cười.
Dù cho xa cách đôi nơi
Nhưng mẹ vẫn mãi bên đời của con.
Mai này con có lớn khôn, con nhớ giúp mẹ trả ơn ông bà.
Các bạn có mẹ có cha,
Thương con côi cút nghĩ mà xót đau.
Bây giờ mình phải xa nhau.
Con ơi ghi nhớ mấy câu dặn dò.
Mẹ đi yên phận không lo.
Tây phương cực lạc nương nhờ cõi tiên”.
Được biết, người mẹ trong câu chuyện là chị Đỗ Thị T. T (sinh năm 1982, Hà Nội), sau 4 năm chống chọi với bệnh tật, chị qua đời vào ngày 11/1 âm lịch trong sự tiếc thương vô hạn của gia đình, bạn bè, người thân và nhất là đứa con trai duy nhất còn quá nhỏ.
Trước đó, dù nhiều người chưa biết thực hư câu chuyện nhưng bức thư của chị gửi tới con vẫn ngay lập tức chạm tới trái tim của các mẹ. Xót xa – đau đớn – bóp nghẹn, thứ cảm giác cứ âm ỉ, âm ỉ khiến nhiều người không cầm được nước mắt.
Ai thấu thay nỗi lòng người mẹ trẻ buộc phải đi khi còn muốn làm cho con vô vàn việc, hay chỉ đơn giản là muốn nhìn thấy con trưởng thành, làm chỗ dựa tinh thần của con… Hơn ai hết rất nhiều người hiểu rằng khi một người mẹ mất đi, nghĩa là lại thêm 1 đứa trẻ bơ vơ dù có bao nhiêu tình thương từ bên ngoài cũng chẳng thế bù đắp.
Hàng ngàn mẹ bỉm sữa gửi lời chia buồn tới gia đình.
“Rồi con sẽ lớn, có ông bà, có gia đình riêng nhưng sẽ chẳng còn mẹ. Cảm giác đó chỉ những ai mất cha, mất mẹ,… chỉ những người phải tiễn người thân đi những đoạn đường cuối mới hiểu. Vô cùng thương tiếc chị, mong con lớn lên sẽ mạnh mẽ và trưởng thành trước sóng gió dù không còn mẹ kề bên.” – Chị Minh Phương bình luận.
Câu chuyện về chị còn cào cứa vào vết thương cũ, khơi gợi kí ức đau buồn của nhiều người đã mất cha, mất mẹ và là bài học cho những ai may mắn còn người thân kế bên.
“Mình mất mẹ từ khi còn bé, một năm sau đó mất cả cha, cũng một mình chống chọi ở đời. Trước khi lập gia đình, chỉ lủi thủi một mình, không cha, không mẹ cảm giác nghĩ tới thôi cũng rùng mình. Mạnh mẽ lên con trai, mẹ con chắc đã đau khổ cho tới ngày cuối vì chưa lo cho con thành tài. Đừng phụ tình thương của mẹ.”, chia sẻ xúc động của Mẹ Bin.