Biết tin mang thai đôi, 2 vợ chồng chị nửa mừng, nửa lo cho tới bây giờ khi hai con đã được 10 tháng tuổi chị Trang vẫn chưa quên cảm giác đó.
Sinh con chưa bao giờ là dễ dàng đối với phụ nữ. Sinh một đã khó sinh đôi càng khó hơn bởi khi mang thai đôi là rủi do cao lên gấp bội, mà qua được thời kì đầu lại còn muôn vạn khó khăn phía sau.
Chị Phạm Thu Trang (Sinh năm 1992, Hà Nội) – mẹ của hai em bé sinh đôi là Phan Quyền An và Phan Công Duy vẫn còn nhớ như in những cảm xúc đầu khi mang thai hai đứa trẻ trong bụng.
Ngay lần đầu mang bầu chị Trang đã mang thai đôi hai cậu nhóc.
“Lần đầu biết mang thai đôi mình còn tưởng nghe nhầm cơ vì mình mang thai tự nhiên mà cả bên đằng nhà chồng hay nhà mình đều không có tiền sử mang thai đôi nên cũng không hiểu vì sao mình mang thai như vậy.
Chồng mình cứ nghệt mặt ra từ phòng siêu âm tới tận lúc về nhà, vừa mừng vì sắp có hai em bé sinh đôi lại vừa lo cho vợ nhiều hơn vì không biết bé tí thế sau này mang thai đôi có chịu được không. Chồng mình tham khảo trên mạng thấy thai đôi nhiều rủi ro, nhất là sinh non. Thế mà đúng, 8 tháng sau mình sinh ra hai bạn ấy”, chị Trang nhớ lại.
Gia đình hạnh phúc đón hai đứa trẻ sau bao ngày mong chờ.
Sinh em bé ở tuần thứ 35, sáng trước hôm đi sinh, tự dưng chị thấy ra máu báo nhưng vẫn thư thả ở nhà ăn cơm, xem hết phim đến tận 2h chiều mới đi khám thì bác sĩ khám bảo đã mở 2 phân, ối phồng, yêu cầu nhập viện cấp cứu. Chị sinh mổ hai bé vào lúc 5h52 và 5h55 sáng ngày hôm sau.
3 tháng đầu khó khăn với cả gia đình
Sau khi sinh bé, giai đoạn khiến chị thấy khó nhất là 3 tháng đầu tiên. Vì lúc này con còn nhỏ, bản thân chị cũng chưa quen với việc làm mẹ, chưa có kinh nghiệm nuôi con nên cái gì cũng lúng túng.
Khoảng thời gian đầu thật khó khăn với người lần đầu làm mẹ.
“Hồi mới sinh cứ 2h các con lại ăn một lần hết bạn này đến bạn kia đã thế bỉm tã của con thì cũng phải thay liên tục vì tháng đầu các bé xì xoẹt nhiều nữa. Hầu như tháng đầu tiên mình không được ngủ mấy.”
May mắn chị có một người chồng tuyệt vời, biết sẻ chia công việc và rất giỏi chăm con. Ngày đi làm, đêm về trông con thay vợ, thời gian đầu khó nhọc vì thế cũng yên ổn qua nhanh.
“Từ hồi mình sinh sáng anh vừa phải đi làm đêm lại trông con để cho vợ ngủ. Khoảng thời gian này đúng là không có một người chồng tâm lý thì người phụ nữ rất dễ stress dẫn đến trầm cảm. Nói đến đây đúng là phải cảm ơn chồng mình rất nhiều vì gần 1 năm nay việc trông con buổi đêm là do chồng mình đảm nhiệm.”, chị nói.
Nghĩ lại chị cũng không nhớ rõ được mình đã làm sao để vượt qua giai đoạn khó khăn đó, cũng không thể nhớ 3 mẹ con trải qua những giai đoạn nào.
“Tại sao mình nuôi được 2 bé từ hồi có hơn 1kg giờ được tận 10kg rồi? Nghĩ lại cũng hoang mang lắm nhưng đúng là nhìn các con cùng nhau khôn lớn từng ngày bao nhiêu mệt mỏi tan biến.”, chị nói trong hạnh phúc.
Hai bé trộm vía rất ngoan và khỏe mạnh.
Đến lúc bé biết ăn dặm, nhiều mẹ thường cảm thấy ngại khoảng thời gian này nhất nhưng với riêng chị, chị lại thích khoảng thời gian này nhất.
“Được tự tay nấu cho con các bữa ăn ngon mình thấy vui lắm. Có 1 khoảng thời gian hai bé tự nhiên lười ăn mình cũng cho con ăn dặm theo kiểu khác để phù hợp với con hơn.”
Khó khăn càng nhiều, thành quả đạt được càng ngọt ngào
Với chị, điều khó khăn nhất khi chăm sóc hai bé sinh đôi là khoảng thời gian con ốm. Vừa phải chăm con, lại lại sinh đôi nên không thể tách khỏi mẹ, cứ một đứa ốm là đứa còn lại cũng ốm theo. Cứ như vậy, cả gia đình dắt díu nhau đi viện, thật là mệt mỏi.
“Khó khăn nhất khi chăm hai bé sinh đôi mình nghĩ là lúc khoảng thời gian bé ốm. Hầu như một bạn ốm là bạn còn lại cũng sẽ ốm theo. Đợt hai bé nhà mình bị viêm phế quản chớm viêm phổi lúc nào ở viện cũng phải có ba người thay nhau chăm sóc.”
Có lúc cả nhà dắt díu, bồng bế nhau đến viện.
Đổi lại, sinh đôi tuy vất vả, khó khăn nhưng chị có hai đứa trẻ ngoan ngoãn, đáng yêu cùng những khoảnh khắc mà các bà mẹ “đơn con” chẳng bao giờ có được.
“Từ lúc các con biết nhận thức là biết nhìn nhau ê a suốt ngày, hai anh em tự chơi với nhau rất ngoan nhưng khoảnh khắc mình thấy hạnh phúc nhất là khi bố nó đi làm về hai anh em cứ nhao lên đòi bố bế vì hai đứa bằng tuổi nhau nên chẳng ai chịu nhường ai, bố phải bế cả hai thì mới chịu không thì thằng còn lại ngồi khóc ăn vạ. Khi được bố bế rồi thì cả hai nhìn nhau cười khanh khách yêu vô cùng.”
Khoảnh khắc hạnh phúc nhất không lời nào có thể diễn tả được.
“Dẫu biết rằng sinh đôi thì sẽ vất vả gấp 3-4 lần sinh 1, nhưng vất vả bao nhiêu nhìn các bạn ý khôn lớn từng ngày là sẽ tan biến hết,” chị nói