Bước sang 1 tuổi – một mốc quan trọng trong biết bao mốc phát triển của bé, bé đang bắt đầu chập chững những bước đi đầu tiên và bập bẹ nói những từ đơn giản. Thế giới của bé không còn gói gọn trong phạm vi hẹp mà được mở rộng hơn với biết bao điều thú vị đón chờ ở phía trước. Nhiều mẹ trong thời gian chăm con mọn ước ao con mình lớn, biết đi sẽ nhàn hơn. Nhưng thực tế giai đoạn bé biết đi, trông bé còn mệt hơn rất nhiều. Bé tự bước bằng chính đôi chân của mình, hứng thú với nhiều đồ vật mới lạ và luôn có tâm lý khám phá mọi thứ xung quanh. Mẹ sẽ chẳng nhàn mà còn có khi “nổi điên” với những trò ranh mãnh của bé đấy.
Mẹ luôn phải giám sát bé
Khác với giai đoạn trước 1 tuổi, khi bé có thể nằm hoặc ngồi chơi ngoan ngoãn để mẹ làm việc, thì khi bé biết đi, mẹ chẳng thể rảnh rang làm việc nọ việc kia. Mẹ vừa làm vừa phải để mắt đến bé, vì thể nào bé cũng quậy phá cho mà xem.
Bé là “chiếc đồng hồ báo thức”
Mẹ không được ngủ nướng như trước kia, vì có “chiếc đồng hồ báo thức” sẵn sàng leo lên người mẹ, gào thật to vào mặt mẹ, hoặc cấu véo đến khi nào mẹ dậy thì thôi.
Giờ ăn như một cuộc chiến
Bước sang 1 tuổi, bé háo hức và say mê cầm nắm thức ăn. Nhưng thay vì cho vào miệng, bé có thể ném, vứt hoặc vo viên trên tay. Tầm tuổi này, các bé thường muốn được ngồi chung, ăn chung củng cả gia đình. Nên mỗi bữa cơm mẹ sẽ vất vả hơn rất nhiều, vừa răn đe bé, vừa trông chừng và sau đó lại phải dọn “bãi chiến trường” của bé.
Mẹ luôn phải cảnh giác với bé
Bé có thể dùng bất cứ thứ gì để ném, đánh, vứt vào người hoặc mặt mẹ. Mẹ cảnh giác cao độ với bé và cũng cần thông cảm cho bé nữa. Chỉ đơn giản bé đang khám phá thôi mà.
Bé sang giai đoạn “cứng đầu cứng cổ”
Khi bé đã biết đi, tâm lý của bé cũng thay đổi. Bé không dễ dàng chịu sự áp đặt của bố mẹ và muốn tự ý mình quyết định mọi việc. Bé “cứng đầu cứng cổ hơn” không chịu ngồi trong cũi, không chịu ngồi ăn riêng một mình, không chịu mặc chiếc áo này, chiếc quần kia….
Bé luôn dõi theo mẹ, kể cả khi mẹ đi vệ sinh
Bé quan sát nhất cử nhất động của mẹ, kể cả khi mẹ đi vệ sinh khiến mẹ có cảm giác không thoải mái chút nào.
Mẹ không thể thưởng thức trọn vẹn một bộ phim
Mẹ thôi không còn được thoải mái xem phim vì bé sẽ hò hét, đòi chuyển kênh, với lấy chiếc điều khiển ti vi và bật loạn xạ lên.
Mẹ căng thẳng hơn
Chăm bé 1 tuổi đúng là không dễ dàng chút nào. Mẹ căng thẳng hơn khi từng giây từng phút đều phải trông chừng bé, sợ bé ngã, sợ bé nghịch ngợm bị đau. Những đồ đạc trong nhà được tối giản hóa, để bé không gặp nguy hiểm khi chơi đùa, nghịch ngợm.