Chào Bố, Mẹ! Con đây! Con là đứa con bé bỏng mà bố mẹ mong chờ suốt 9 tháng 10 ngày đây. Con biết bố mẹ đang tưởng tượng cuộc sống ngập tràn màu hồng khi con chào đời. Nào là cả nhà mình cùng cười đùa bên nhau, nào là biết bao mệt mỏi sẽ bay biến hết khi bố mẹ nhìn thấy nụ cười đáng yêu của con. Nhưng mà bố mẹ cũng phải chuẩn bị cho những lần con khóc ré lên hoặc thậm chí khóc xuyên đêm không ai có thể dỗ được. Mà con nói trước sự thật là, đôi khi con cũng không hiểu con muốn gì đâu đấy nhé. Nên là bố mẹ cứ chuẩn bị tinh thần trước đi. Không lúc ấy bố lại sốc, mẹ lại than: “Ước gì nó chui lại vào trong bụng mình”.
Con cần sữa mẹ
Sau 9 tháng 10 ngày dài ơi là dài nằm gọn lỏn ấm áp trong tử cung của mẹ, con bị “ném” ra thế giới mới hoàn toàn lạ lẫm. Con không biết phải làm gì với chính mình, mà cũng không hiểu mình là ai nữa cơ. Mọi thứ quá đỗi xa lạ và con bắt đầu khóc: “Ôi mình đang ở đâu thế này? Cứu tôi với”. Thì bỗng nhiên có một thứ gì đó giữ con lại.
Con cảm thấy hơi ấm và nhịp đập quen thuộc. Tiếng khóc bắt đầu nhẹ dần và im hẳn khi con được mẹ ôm vào lòng và đặt lên ngực. Con cảm nhận được mùi hương quen thuộc, mùi sữa non thoang thoảng và con bắt đầu tự mình tìm đến đúng bầu sữa đó. Mùi hương quen thuộc nhắc nhở con rằng con đang đói và cần tìm thứ gì đó để thỏa mãn cơn đói của mình. Cuối cùng con cũng ngậm được vào ti mẹ, vừa mềm vừa thơm. Lúc đầu con lóng ngóng lắm, nhưng nhờ mẹ hỗ trợ mà con có thể ti mẹ ngon lành. Mùi sữa mẹ ngọt thơm, giống hệt với những gì con được bú trong suốt 9 tháng 10 ngày đã qua. Con cảm thấy an tâm, thân thuộc và thoải mái.
Con cần được da tiếp da
Con cần được da tiếp da ngay sau sinh, vừa để tăng gắn kết với mẹ, vừa giúp cơ thể con tăng sản xuất các hormone có lợi cho tiêu hóa và phát triển các kỹ năng sinh tồn. Hơi ấm và giọng nói quen thuộc của mẹ là điều con cần nhất lúc này. Mẹ cứ ôm ấp và vỗ về con nhé, con sẽ không khóc nhè đâu.
Bố cũng cần nói chuyện với con nữa. Để con còn học cách phân biệt giọng nói của hai người nữa chứ. Mà khi nói chuyện, bố mẹ để mặt gần mặt con, con chỉ nhìn được trong khoảng 30 cm thôi đấy.
Con cần ngủ và con cần khóc
Con khóc có khái niệm về thời gian, về ngày hay đêm đâu, nên đừng vội cáu với con bố mẹ ạ. Con chỉ thức dậy khi con đói hoặc đang thấy khó chịu. Mà khi mở mắt ra, con sẽ nhìn ngó xung quanh và lại sợ hãi: “Mình đang ở nơi nào thế này”. Rồi lại khóc ré lên. Nên lúc đó bố mẹ ra bế con ngay nhé. Con khóc nhiều, thì cơ thể sẽ tăng sản sinh hormone cortisol – một loại hormone stress làm tăng nhịp tim và nhiệt độ cơ thể. Đôi lúc con cần mẹ ôm con chứ không phải ai hết. Con có khả năng phân biệt đâu là mẹ mình và đâu là người lạ. Đừng tưởng con còn bé mà bắt nạt con nhé!
Những lúc con muốn ngủ, bố mẹ làm ơn cho con bú no và thay bỉm sạch sẽ cho con. Bố mẹ tắm cho con hàng ngày nữa, nếu không con ngứa ngáy khó chịu lắm.
Con cần thay bỉm thường xuyên
Con cần thay bỉm sạch sẽ và thường xuyên, nếu không con sẽ ăn không ngon, ngủ không yên, thậm chí còn quấy rầy bố mẹ bởi tiếng khóc của mình đấy. Con sợ nhất là bị hăm tã, nên thi thoảng bố mẹ để cho con “thoáng mông” một chút nhé.
Hãy luôn yêu thương con
Con sợ nhất những khi bị đói và khóc, bố thôi không mỉm cười dịu dàng với con nữa. Bố nhăn nhó, khó chịu và cằn nhằn. Con chỉ cần bú no thôi mà, bú no rồi là con sẽ ngoan hiền ngay. Mà con cũng yêu bố như yêu mẹ, chỉ là con chưa nói ra được thôi.
Bố mẹ làm tấm gương cho con nhé
Vài tháng nữa khi con lớn dần và biết nhiều hơn, con sẽ nhìn từ hành động của bố mẹ mà bắt chước đấy. Thế nên đừng lạ nếu một ngày con vứt rác bừa bãi, vừa xem ti vi vừa ăn thậm chí hay gắt gỏng khó tính, bố mẹ ạ.